Saturday, June 30, 2018

Đồ ngốc, đây là lời cảnh cáo của tôi!


Nhưng cái đồ quá đáng đó sẽ chẳng bao giờ phải nghe những lời này cả. Trừ khi một ngày đẹp trời, cộng thêm chút thiên thời - địa lợi - nhân hòa khiến hắn ta phát giác ra nơi này và nổi hứng ghé mắt vô đây mà đọc.

Vốn dĩ thích các trai bây giờ đã là bản chất hiển nhiên bên trong mình, mình sẽ không còn nhiều lời, tranh cãi, giải thích ỉ ôi để người ta rõ thích các trai không phải là một việc trái lẽ thường. Nó giống như việc người nghiện cà phê, không cần phải gân cổ lên cãi lại những câu đại loại như: "Cái thứ nước đắng nghét đó có gì mà thích dữ vậy!?". Vốn dĩ, hắn ta không thân, không thích, hay có mối quan hệ khắng khít hay là một người đồng điệu về suy nghĩ và tâm hồn mình, càng không phải là thanh xuân của mình như các trai. Chỉ là một tên cụ non mình phải đối mặt hằng ngày từ thứ Hai đến thứ Sáu, lắm lúc là cả các buổi cuối tuần. Mình không ghét hắn, phải công nhận có một số đặc điểm mình khá duyệt cho hắn. Nhưng, mình ấm ức, và hắn là nguyên nhân. Và cũng nhờ hắn, mình lại có vài điều để làm "Góc tri kỷ" nó đa dạng thêm.

Hắn, và mình bằng tuổi nhau. Hắn ta lầm lì, ít nói, nhưng hễ chủ động buông lời với mình thì 80% là cằn nhằn. Mình uống trà sữa, hắn cằn nhằn. Mình ăn vặt giữa giờ, hắn lại cằn nhằn. Trên hết, hắn hay cằn nhằn chuyện mình thích các trai dù đã biết nhau 6 tháng!? Với những người quen biết mình trong khoảng thời gian này, họ chỉ còn bày tỏ cảm xúc với những câu như: "Không ngờ em thích tới vậy?", lại có những người từ rất ghét chuyện mình thích các trai lúc ban đầu thì giờ cũng có vẻ hứng với âm nhạc của các trai. Chỉ riêng H.Ắ.N, không những bớt đi những ác cảm, mà thậm chí còn nói với mình là ghét những đứa con gái để hình trai Hàn!?

Hắn, là một tên sát gái! Ít hay nhiều, vẫn là một tên liệt vào hàng sát gái chính hiệu! Hắn bàn tán, thích thú, hoặc tán tỉnh luôn những đứa con gái thích khoe và chịu chơi. Đó là sở thích của hắn, và mình biết rõ điều đó. Đứng trên phương diện đôi bên, trong mắt hắn, việc mình thích trai của mình như thế nào, thì trong mắt mình gu gái hắn thích cũng y như vậy. Thế nhưng, có bao giờ mình cằn nhằn hay thể hiện thái độ lên gân với hắn về điều đó chưa nhỉ? C.H.Ư.A B.A.O G.I.Ờ! Cũng nhờ cái lòng tin một người sẽ chỉ yêu, chung thủy và biết duy nhất đến một người đã bị thiêu trụi, mình cũng chả có để tâm lắm chuyện bừa bãi của hắn nói riêng và của những người khác nói chung. Đó thuộc về quyền riêng tư, quan hệ cá nhân, nhu cầu cuộc sống và sở thích của họ, mình cảm thấy điều đó giờ là lẽ tự nhiên. Nhưng cũng phải nói, gu gái của hắn thực sự nhạt, nhạt toẹt! Cơ mà mình hoàn toàn tôn trọng gu riêng của hắn và không bao giờ lên án hắn vì điều đó cả. Hắn thích, và nó làm cho hắn thấy cuộc đời này thú vị, quan trọng là nó không can hệ gì đến mình nên mình không ý kiến gì hết. Thế mà tại sao!?? Tại sao!!??? Hắn cứ nhai đi nhai lại chuyện mình thích các trai?? Sao lại ác cảm với việc mình thích các trai như thế?? Ừ thì nhìn cái gu gái nhạt nhẽo, chỉ thỏa mãn cơn thèm của hắn thế làm sao mà nghĩ được nhiều đến tính cách của một đứa con gái thích các trai kiểu như mình.

Này nhé, mình và hắn chỉ khác nhau khoảng cuồng nhiệt. Mình cuồng nhiệt, mình quyết liệt với trai. Tất cả bảy trai, và cả cậu ấy là thanh xuân, là tuổi trẻ, là một tín ngưỡng khó bỏ của đời mình, và những điều đó không xuất phát từ việc họ có xuất thân là người Hàn, càng không thể là lí do để một đứa không mấy ưa đại đa phần người Hàn như mình yêu thương các trai. Tình cảm với trai của mình nó giờ đã thuộc về chuyện giữa người và người, những nhịp đồng điệu trong tâm hồn nó đã lớn hơn cả khoảng cách, văn hóa và ngôn ngữ rồi. Cớ sao lại trách mình đi thích trai Hàn?? Liên quan gì trai Hàn nói chung mà quy chụp tôi như thế.

Có đợt, hắn than những lời viết bằng tiếng Hàn của mình làm hắn khó hiểu (nói đi cũng phải nói lại, ai bảo đọc làm gì, có vietsub ra hẳn hoi rồi cơ mà). Thế hắn có từng nghĩ đến, dù chỉ thoáng qua, là mình cũng từng có một xuất phát điểm như hắn, chẳng hiểu cái mô tê gì cả về tiếng Hàn chưa? Hay là, hắn có bao giờ kiên nhẫn cả một quá trình để hiểu một trong mấy đứa con gái hắn quan tâm, như cách mình cố gắng, nhọc công học tiếng Hàn chỉ để hiểu hơn về các trai ấy (tuy rằng đó chỉ là động lực lớn, chứ không phải lý do duy nhất mình đến với tiếng Hàn). Hắn vốn không có sự kiên định, không có sự chân thành trong tình cảm, hắn không hiểu điều đó về mình. Thì thôi, bỏ qua vậy, mình cũng chẳng mong hắn hiểu mấy chữ tiếng Hàn mình viết có nghĩa gì, một khi mình viết tiếng Hàn thì cũng chẳng muốn ai hiểu rồi.

Nhưng mà hôm rồi, khi cau có tiếp về chuyện mình thích trai, hắn làm mình vỡ lẽ một chuyện mà mình không ngờ tới. Hắn bảo: "Có một tấm hình mà để suốt!". Ơ hay, vậy ra mình phải ngắm đủ thể loại ảnh gái khác nhau như hắn mới là chí phải à? Việc mình đặt một tấm hình, của duy nhất một người từ tháng này qua tháng kia, từ ngày này qua ngày nọ, hắn lại âm thầm khó chịu với mình mà không suy ra được gì từ đó sao!?? Thật tình mà nói, hắn thà không tiếc lời khen ngợi những đứa con gái xem hắn chỉ là một trong số những lựa chọn, xong lại thấy phiền toái với người chỉ có duy nhất và mãi mãi một chọn lựa? Đồ hâm đó, thử hãy tìm khắp thế gian này xem, có đứa con gái thứ hai như mình không? Mình đã thử nghĩ, nếu có một ngày, mình thực sự mở lòng cho một người, hẳn người đó nên cảm thấy hạnh phúc. Người đó sẽ không cần phải lo bị cắm sừng hay mất mình vào tay ai khác. Mình sẽ không thay lòng, vì mở lòng chỉ cho một mình người đó vốn dĩ cũng đã chật vật, khổ sở với mình lắm rồi. Tổn thất duy nhất của người đó chỉ là không bao giờ hơn được các trai, nhưng phần lời bù lại thì khá nhiều. Huống hồ, tình cảm mình dành cho các trai, dành cho cậu ấy là sâu đậm, là có một không hai, nhưng không phải dạng tình cảm trai gái. Nó hơn cả thế. Mình thà từ chối tất cả những tình cảm nhất thời, tạm bợ không phải vì mình suốt ngày chỉ biết đến trai, mà là vì mình thấy không hứng thú, không cần thiết phải thế. Mình không phải đi theo lối sống của một nữ tu, chỉ là chưa phải thời điểm thích hợp, và người thích hợp cũng chưa vội kéo mình đi thì mình thà dành thời gian, tình cảm cho trai, cho ti tỉ điều mình thấy thú vị thế vẫn ý nghĩa nhất. Cho đến tận bây giờ, mình vẫn luôn sống tích cực. Nhất là từ ngày biết đến trai, rõ ràng là mình tốt hơn hẳn, hơn nhiều luôn ấy chứ. Thế mà cái tên dở hơi đó lại khó ở với mình vớ vẩn như thế. Chấp nhận một đứa có tính cách tốt đẹp thế như mình khiến hắn khó sống à? Mình thích trai mình, nhưng vẫn tiếp những câu chuyện khác mà hắn muốn nói với mình mà? Mối quan tâm lớn nhất của mình là trai và xung quanh trai, không có nghĩa là mối quan tâm duy nhất của mình chỉ có thế, mình nhiều sở thích chứ bộ?

Mình chưa từng nghĩ mình là gu của hắn đâu. Nhưng ở đời, thực sự là có nhiều chuyện ngang trái như thế đấy. Nếu cứ tiếp tục lên án mình thích trai như thế, rồi sẽ có ngày, nhất định sẽ có một ngày, hắn sẽ không thể nào thích đứa con gái nào khác ngoài người nào đó và phải đau khổ vì người đó, người có kiểu cách, có cùng sở thích như mình ấy. Nhất định sẽ có ngày đó. Hận một nỗi, mình vẫn chưa biết phải xử lí sao nếu hắn tiếp tục kiểu khó chịu đó.

No comments:

Post a Comment