"Đừng sợ em nhé, Anpanman vẫn sẽ bên cạnh, cùng em bước tiếp quãng đường còn lại.."
![]() |
"Giờ đây, sẽ chỉ còn những điều tốt đẹp, sẽ chẳng còn những buồn đau" nữa... Chị nghĩ, có lẽ mình có thể nói được cho em nghe những lời này rồi, em nhỉ? |
📩📩📩📩📩
Chị không quen em, em cũng chẳng biết chị. Nhưng sự xuất hiện của em trong cuộc đời chị lại khiến một người lúc nào cũng quay cuồng trong công việc và mớ suy nghĩ linh tinh quan tâm đến tận giờ phút này, dù khoảng cách giữa hai mình nay đã tính là hai thế giới. Em mất cũng đã hơn 1 tháng rồi nhỉ? Hai ta chưa bao giờ biết đến sự hiện diện của đối phương, nhưng cả chị, cả em có mối liên kết với nhau nhờ bảy chàng trai của chúng ta. Chưa hết, ta còn nguyện dành cả yêu thương trọn cuộc đời này cho người tên Taehyung đó. Lý do có thế thôi, nhưng nó có thể là tất cả, là động lực to lớn để mang những người xa lạ như chúng ta có thể gần rồi thân tự lúc nào. Còn giờ đây, nó là nguồn cơn của bài blog hôm nay.
Ngày biết em là một ngày đầu tháng sáu, đau lòng thay khi đó cũng là sinh nhật chị. Hôm ấy, như thường lệ, chị cập nhật tin tức đang nóng trong ngày và những khoảnh khắc của họ, thì...bài thỉnh cầu trong vô vọng mà anh em viết vô tình lướt qua. Có điều, lúc chị thấy nó và bấm vào đọc gấp thì em cũng vừa rời nơi đây, rời Bangtan mình yêu thương, bỏ mặc chúng tôi lại trên cõi đời. Đọc từng dòng tin về em, băn khoăn vây lấy chị nhiều hơn rồi nhiều hơn, chị hụt hẫng và cứ buồn như thế cả đêm không dứt. Lúc đó ấy hả, chị đã tự hứa với lòng sẽ dành cho em một góc nhỏ ở đây, tại cái không gian có phần "bề bộn", nhưng đong đầy tình cảm dành cho Tae và cả bảy chàng trai này. Chị đã định là sẽ viết cho em liền vào hôm đó rồi chứ, tiếc thay là cái quỹ thời gian eo hẹp lại không cho phép chị thực hiện được nguyện vọng.
![]() |
Kì lạ là, dẫu chúng ta chưa từng xuất hiện trước mặt nhau, chưa bao giờ tiếp xúc với nhau, nhưng vẫn có cảm giác quen thuộc chỉ vì trót mê một thứ âm nhạc, lỡ thương mãi bảy con người như một. |
Hôm nay, một cơn mưa nặng hạt đã ghé thăm Sài Gòn hào sảng của chị. Mưa to, đổ như trút nước và liên miên như thế mấy tiếng liền. Ban nãy, vừa hoàn thành xong công việc của mình, chị tất tả chạy nhanh về nhà để ăn mà cũng chẳng thắng nổi tốc độ của mưa. Đương lúc vội vàng, gấp gáp, thì playlist của chị chuyển đến Anpanman. Chị có thói quen vừa chạy xe, vừa nghe nhạc em ạ. Không nên như chị thế, nhưng khó bỏ quá cơ... Chị hư quá em nhỉ? Thật lòng mà nói, Anpanman là một trong những bài "ám ảnh" và gây xúc động cho chị rất nhiều. Nếu không tường tận câu chuyện và hiểu lời bài hát, có lẽ đến tận giờ chị vẫn nghĩ nó là một bài sôi động, vui tươi hệt như giai điệu "lừa tình" của nó vậy. Chị giảm dần tốc độ xe và cứ thế, nghe, thấm từng lời Anpanman, bình thản và chầm chậm ngược chiều mưa rơi mà chạy, mặc cho mấy hạt mưa cuồng nộ táp thẳng vào mặt, vào mắt liên tục không ngừng. Thế rồi, trong thoáng suy nghĩ, câu chuyện của em một lần nữa tái hiện trong tâm trí chị. Chị lại thấy nỗi buồn bứt rứt kia... và giờ thì ngồi đây để viết cho em như lời đã hứa nè.
Chị đã yên vị trong căn phòng ấm áp, ngập tràn hình ảnh của Bangtan rồi mà mưa bên ngoài vẫn chưa ngớt, cứ gieo mình nặng nhọc lên từng mái tôn, từng bệ cửa sổ. Mưa dây dưa tựa như câu hỏi mà chị day dứt mãi, rất muốn một lần được hỏi em. Cô gái nhỏ à, liệu rằng em đã nghe qua Anpanman, dù chỉ một đoạn ngắn, rất ngắn thôi hay chưa?
![]() |
Bài gì mà lời lẽ hết sức chạnh lòng, nhưng những con người đó, và cậu trai này thì cứ bắn moe liên tục thế đó...Ừ thì, anh hùng có bao giờ cứu nhân loại với gương mặt sầu thảm, lo lắng bao giờ đâu... |
Anh em thực sự là một người anh trai tốt, em hẳn cũng là một cô bé ngoan nên anh mới thương em nhiều như thế chứ? Trước khi em rời đi, anh đã làm một chuyện thật sự ý nghĩa cho em. Dù rằng, cơ thể em đã không thể phản ứng được với những gì xảy ra xung quanh, nhưng chị tin trong tiềm thức em vẫn nhận biết được điều kì diệu anh làm cho em mà, đúng không? Bằng tất cả những gì hiểu về em, về sở thích của em, về kí ức những ngày cuối cùng của em, anh đã chia sẻ câu chuyện rằng em thích Bangtan, thích Taehyung đến dường nào, về căn bệnh hiểm nghèo mà em mắc phải và về tình trạng nguy kịch mà em đang đối mặt. Anh còn nhắc đến hình ảnh vui mừng hết lớn của em khi Fake Love nhà ta đạt được những thành tích khủng đầu tiên. Và rồi sau đó thì em đã chìm sâu vào giấc ngủ của mình..... Anh tìm đến Army và nhờ chúng ta có thể lan truyền câu chuyện của em đến Bangtan và thỉnh cầu họ một bức thư tay ngắn gửi em, với chút hi vọng nhỏ nhoi là em có thể tỉnh dậy, hoặc ít nhất em sẽ mỉm cười ở giây phút cuối đời. Thực ra mà nói là rất khó...nhưng ở tình cảnh đó thì dù 0,0001% người ta vẫn có thể bám víu vào cái hi vọng mong manh kia để mà chống chọi với nỗi đau còn hơn là không làm gì. Anh em đã làm rất tốt rồi.
Câu chuyện của em đã lan tỏa rất nhanh, rất rộng, rất xa không chỉ là với Army nước mình không, mà là Army toàn thế giới nữa. Những gì anh em chia sẻ đều bằng tiếng Việt, cơ mà sức mạnh của Army mình đã kêu gọi được những bạn biết tiếng Anh, tiếng Hàn thấy được và giúp anh em dịch lại. Nhờ vậy mà cộng đồng Army lớn mạnh của chúng ta trên thế giới có thể hiểu được và cùng chung tay đưa câu chuyện của em đến với Bangtan bằng tất cả những phương thức họ có thể thực hiện. Mọi người ở khắp nơi đã chuyển rất nhiều lời động viên đến em, đến anh em và gia đình. Thì.. phép màu cuộc sống như cách người ta vẫn thường nghĩ cho một thế giới hoàn hảo không phải lúc nào cũng xảy ra. Tuy đến cuối cùng vẫn không thể thực hiện nguyện ước mà anh em muốn làm cho bé, nhưng chị tin tình cảm mà gia đình Army mình dành cho em thì anh em vẫn thấu được ít nhiều. Thời điểm đó, chúng ta không chỉ mất em, mà còn mất một bạn Army khác cách nửa vòng trái đất nữa...Thật là một ngày buồn. Chị chưa bao giờ nghĩ mình sẽ buồn nhiều vì người xa lạ chưa từng quen như thế đấy.
Nhưng! Cô bé ơi, chị bỗng kịp phát hiện ra một điều! Thật ra họ đã viết bức thư đó cho em rồi ấy chứ. Thực sự, họ đã làm thế đấy. Chị thực sự mong có một phép màu kì lạ nào đó để em dù đang ở nơi chị không thể chạm đến được nữa vẫn sẽ hiểu được điều này, biết được những lời giải thích sau của chị đây.
Em à, Anpanman chính là bức thư đó. Thành công của Fake Love mà em đã chứng kiến là một niềm vui, nhưng Anpanman mới chính là điều tuyệt vời cuối cùng mà Bangtan dành cho em, là kí ức khó quên về Bangtan. Chính là bức thư mà Bangtan viết tay và trao tặng nó đến em. Đó là lý do chị hi vọng, chị vẫn mong em đã nghe Anpanman dù chỉ một khắc nào đó vào những ngày cuối đời mình. Nếu em thực sự đã nghe qua nó, chị sẽ cảm thấy nhẹ nhõm rất rất nhiều. Anpanman là do các chàng trai chấp bút nên và hát nó. Anpanman chính là đại diện của Bangtan, là tấm lòng, nguyện vọng, lời hứa mà Bangtan muốn chuyển đến cho em, cũng như Army nói chung. Từng lời, từng câu chữ của Anpanman chính là sự cổ vũ, động viên lớn nhất mà Bangtan có thể làm cho em, giúp em vơi bớt đi những nỗi đau bệnh tật mang lại.
Có thể các chàng trai của chúng ta đã thấy những dòng tweet kia, có thể không, không ai trong chúng ta chắc chắn được điều ấy. Dù có khả năng là đã thấy, nhưng họ vốn không thể tự ý làm những điều mình muốn được. Đôi khi ta quên mất, 7 người bọn họ thực ra cũng là người bình thường như chúng ta, họ "không mang trong mình năng lực của một siêu anh hùng", họ cũng nhắc chúng ta "đừng kì vọng gì nhiều ở họ cho cam". Họ e ngại chuyện chúng ta xem họ là anh hùng của mình, vì họ không chắc sẽ "đảm đương nổi những lời mình nói ra". Họ cũng "cảm thấy sợ hãi" "vì tình yêu to lớn họ dành cho nhiều thứ", dành cho Army, càng lo sợ hơn khi bản thân phải chịu nhiều sự kiểm soát, không thể vì điều mình yêu mà có thể tự do tự tại làm mọi thứ. Và chuyện của em chính là những "lo sợ" của họ. Tất cả những điều này đều là hiển nhiên.
Vậy nên, họ chỉ có thể tạo nên và nương nhờ Anpanman sẽ biến những lo âu, những điều không thể của họ thành hiện thực một phần nào. Họ như muốn tâm sự rằng, Anpanman nói riêng, âm nhạc của họ nói chung chỉ có thể là niềm tin duy nhất, hi vọng duy nhất để họ xua tan những thứ xấu xa xảy đến với chúng ta - những con người mà họ hết lòng yêu thương, thực hiện hóa tất cả những điều ước một khi ta chúng ta tin tưởng họ là anh hùng của chúng ta. Chị đọc đâu đó, người ta còn giải thích rằng "Anpan" đồng âm với "Bangtan". Nếu đã nghe nó, em cứ nhắm mắt lại và nhẩm "Anpan", chẳng phải là đã thấy họ bay ngay đến bên em sao?. Họ sẽ bảo em là cô bé à, em dũng cảm lắm. Rằng: "Em đã làm rất tốt rồi. Oppa sẽ bên cạnh em, tiếp thêm sức mạnh cho em. Hãy ráng mạnh mẽ thêm một chút nữa nhé."
Mong rằng, ở một nơi nào đó, em vẫn có thể nghe, có thể thấy những điều chị muốn nói với em ở đây và mỉm cười thật tươi, em nhé. Và hãy nhớ lấy điều sau, dù là em ở bất cứ đâu, em không hề cô đơn, không hề một mình tí nào cả, chỉ cần nhẩm "Anpanman" thì Bangtan vẫn sẽ xuất hiện bên cạnh, bảo vệ và vỗ về cho em. Thương em, cô gái nhỏ xa lạ. 💜
--------
Chuyện lyrics Anpanman
Cre: edited from Young Forever
Đang đợi cậu đấy Anpanman ơi,
Mình tay không cơ bắp, bụng cũng chẳng có múi
Mà cũng chớ hề có siêu xe như Batman
Những vẫn mơ mộng trở thành một siêu anh hùng phong độ
Thứ duy nhất mình có thể cho đi là cái bánh nhân đậu đỏ mà thôi
Mình từng mơ mình trở thành một Superman
Mình chạy với tất cả sức mạnh của mình để vụt nhảy lên tận bầu trời cao
Dù có dập gối thì mình cũng không sợ
Tất cả những mộng tưởng thuở ấu thơ ấy...
Nhưng, thực tế mình không phải là siêu anh hùng
Nên đừng kì vọng quá nhiều ở mình!
Mình có thể trở thành người hùng của lòng bạn
Mà mình thực ra cũng chẳng rõ nữa
Thật lòng, mình không dám nói ra những lời ấy
Nhưng mẹ ơi, con phải làm điều ấy thôi
Nếu không phải con, thì còn ai có thể làm nữa?
Cứ gọi mình nhé, chỉ cần nói Anpan!
"Mình đang đợi cậu đấy Anpan ơi"
Hãy để mình nghe thấy cậu gọi như thế
"Mình cần một chút mạnh mẽ từ cậu"
Hãy để mình nghe những lời ấy
Mình sẽ trở thành nguồn sức mạnh cho cậu!
Hãy cứ xoay tròn đầu và tiến về phía trước, Bangtan
Những người anh hùng trẻ tuổi vẫn còn lạc bước chốn mê cung
Những chàng trai trẻ tuổi ấy
Họ không hề hay biết bản thân mình cũng đầy những vết thương
Bangtan vẫn tiến về phía trước
Mặc đớn đau, nhưng người anh hùng ấy sẽ đẩy lùi mọi sợ hãi của cậu.
Chúng mình là những anh hùng thế hệ mới
Vũ khí duy nhất chúng mình có chính là bài hát này
Mình sẽ hô to: "Hỡi kẻ xấu, hãy biến xa khỏi đây!"
Đôi lúc, mình cũng sợ hãi nhiều thứ
Bởi vì có quá nhiều điều mình yêu thương
Mình từng nghe có người bảo mình đã hết thời
Họ vốn không có tư cách để nói, hãy cứ lo cho bản thân họ trước đi đã
Dù vậy, mình vẫn muốn trở thành người anh hùng của cậu
Tuy thứ mình có chỉ là mấy cái bánh bao nhân đậu đỏ
Và những câu như: "Cậu đã vất vả rồi".
Chỉ cần bừ rừmmm, cậu chỉ cần gọi, mình sẽ bay ngay đến bên cạnh cậu thôi!
Thật lòng mà nói,
Mình cũng sợ bản thân vấp ngã
Sợ cậu sẽ thất vọng vì mình
Nhưng dù bản thân có kiệt quệ sức lực
Nhất định, mình vẫn sẽ bên cậu ( 😢😢)
Rồi mình sẽ ngã thật, nhưng
Mình cũng sẽ mắc sai lầm, nhưng
Thân người mình lấm lem đầy bùn, nhưng
Hãy cứ tin tưởng mình nhé vì mình là anh hùng mà....
Dù cho em ở đâu đi chăng nữa, hãy tin tưởng họ, họ sẽ bảo vệ em, em nhé...
Nhưng! Cô bé ơi, chị bỗng kịp phát hiện ra một điều! Thật ra họ đã viết bức thư đó cho em rồi ấy chứ. Thực sự, họ đã làm thế đấy. Chị thực sự mong có một phép màu kì lạ nào đó để em dù đang ở nơi chị không thể chạm đến được nữa vẫn sẽ hiểu được điều này, biết được những lời giải thích sau của chị đây.
Em à, Anpanman chính là bức thư đó. Thành công của Fake Love mà em đã chứng kiến là một niềm vui, nhưng Anpanman mới chính là điều tuyệt vời cuối cùng mà Bangtan dành cho em, là kí ức khó quên về Bangtan. Chính là bức thư mà Bangtan viết tay và trao tặng nó đến em. Đó là lý do chị hi vọng, chị vẫn mong em đã nghe Anpanman dù chỉ một khắc nào đó vào những ngày cuối đời mình. Nếu em thực sự đã nghe qua nó, chị sẽ cảm thấy nhẹ nhõm rất rất nhiều. Anpanman là do các chàng trai chấp bút nên và hát nó. Anpanman chính là đại diện của Bangtan, là tấm lòng, nguyện vọng, lời hứa mà Bangtan muốn chuyển đến cho em, cũng như Army nói chung. Từng lời, từng câu chữ của Anpanman chính là sự cổ vũ, động viên lớn nhất mà Bangtan có thể làm cho em, giúp em vơi bớt đi những nỗi đau bệnh tật mang lại.
Có thể các chàng trai của chúng ta đã thấy những dòng tweet kia, có thể không, không ai trong chúng ta chắc chắn được điều ấy. Dù có khả năng là đã thấy, nhưng họ vốn không thể tự ý làm những điều mình muốn được. Đôi khi ta quên mất, 7 người bọn họ thực ra cũng là người bình thường như chúng ta, họ "không mang trong mình năng lực của một siêu anh hùng", họ cũng nhắc chúng ta "đừng kì vọng gì nhiều ở họ cho cam". Họ e ngại chuyện chúng ta xem họ là anh hùng của mình, vì họ không chắc sẽ "đảm đương nổi những lời mình nói ra". Họ cũng "cảm thấy sợ hãi" "vì tình yêu to lớn họ dành cho nhiều thứ", dành cho Army, càng lo sợ hơn khi bản thân phải chịu nhiều sự kiểm soát, không thể vì điều mình yêu mà có thể tự do tự tại làm mọi thứ. Và chuyện của em chính là những "lo sợ" của họ. Tất cả những điều này đều là hiển nhiên.
![]() |
Là Kook của chúng ta đã tham gia viết nên những lời ca chân thành và khiêm nhường ấy... |
![]() |
Là Namjoon |
![]() |
Và Yoongi đã phối nên phần nhạc rộn ràng, sôi động tuyệt vời của Anpanman 💜 |
Vậy nên, họ chỉ có thể tạo nên và nương nhờ Anpanman sẽ biến những lo âu, những điều không thể của họ thành hiện thực một phần nào. Họ như muốn tâm sự rằng, Anpanman nói riêng, âm nhạc của họ nói chung chỉ có thể là niềm tin duy nhất, hi vọng duy nhất để họ xua tan những thứ xấu xa xảy đến với chúng ta - những con người mà họ hết lòng yêu thương, thực hiện hóa tất cả những điều ước một khi ta chúng ta tin tưởng họ là anh hùng của chúng ta. Chị đọc đâu đó, người ta còn giải thích rằng "Anpan" đồng âm với "Bangtan". Nếu đã nghe nó, em cứ nhắm mắt lại và nhẩm "Anpan", chẳng phải là đã thấy họ bay ngay đến bên em sao?. Họ sẽ bảo em là cô bé à, em dũng cảm lắm. Rằng: "Em đã làm rất tốt rồi. Oppa sẽ bên cạnh em, tiếp thêm sức mạnh cho em. Hãy ráng mạnh mẽ thêm một chút nữa nhé."
Mong rằng, ở một nơi nào đó, em vẫn có thể nghe, có thể thấy những điều chị muốn nói với em ở đây và mỉm cười thật tươi, em nhé. Và hãy nhớ lấy điều sau, dù là em ở bất cứ đâu, em không hề cô đơn, không hề một mình tí nào cả, chỉ cần nhẩm "Anpanman" thì Bangtan vẫn sẽ xuất hiện bên cạnh, bảo vệ và vỗ về cho em. Thương em, cô gái nhỏ xa lạ. 💜
--------
Chuyện lyrics Anpanman
Cre: edited from Young Forever
Đang đợi cậu đấy Anpanman ơi,
Mình tay không cơ bắp, bụng cũng chẳng có múi
Mà cũng chớ hề có siêu xe như Batman
Những vẫn mơ mộng trở thành một siêu anh hùng phong độ
Thứ duy nhất mình có thể cho đi là cái bánh nhân đậu đỏ mà thôi
Mình từng mơ mình trở thành một Superman
Mình chạy với tất cả sức mạnh của mình để vụt nhảy lên tận bầu trời cao
Dù có dập gối thì mình cũng không sợ
Tất cả những mộng tưởng thuở ấu thơ ấy...
Nhưng, thực tế mình không phải là siêu anh hùng
Nên đừng kì vọng quá nhiều ở mình!
Mình có thể trở thành người hùng của lòng bạn
Mà mình thực ra cũng chẳng rõ nữa
Thật lòng, mình không dám nói ra những lời ấy
Nhưng mẹ ơi, con phải làm điều ấy thôi
Nếu không phải con, thì còn ai có thể làm nữa?
Cứ gọi mình nhé, chỉ cần nói Anpan!
"Mình đang đợi cậu đấy Anpan ơi"
Hãy để mình nghe thấy cậu gọi như thế
"Mình cần một chút mạnh mẽ từ cậu"
Hãy để mình nghe những lời ấy
Mình sẽ trở thành nguồn sức mạnh cho cậu!
Hãy cứ xoay tròn đầu và tiến về phía trước, Bangtan
Những người anh hùng trẻ tuổi vẫn còn lạc bước chốn mê cung
Những chàng trai trẻ tuổi ấy
Họ không hề hay biết bản thân mình cũng đầy những vết thương
Bangtan vẫn tiến về phía trước
Mặc đớn đau, nhưng người anh hùng ấy sẽ đẩy lùi mọi sợ hãi của cậu.
Chúng mình là những anh hùng thế hệ mới
Vũ khí duy nhất chúng mình có chính là bài hát này
Mình sẽ hô to: "Hỡi kẻ xấu, hãy biến xa khỏi đây!"
Đôi lúc, mình cũng sợ hãi nhiều thứ
Bởi vì có quá nhiều điều mình yêu thương
Mình từng nghe có người bảo mình đã hết thời
Họ vốn không có tư cách để nói, hãy cứ lo cho bản thân họ trước đi đã
Dù vậy, mình vẫn muốn trở thành người anh hùng của cậu
Tuy thứ mình có chỉ là mấy cái bánh bao nhân đậu đỏ
Và những câu như: "Cậu đã vất vả rồi".
Chỉ cần bừ rừmmm, cậu chỉ cần gọi, mình sẽ bay ngay đến bên cạnh cậu thôi!
Thật lòng mà nói,
Mình cũng sợ bản thân vấp ngã
Sợ cậu sẽ thất vọng vì mình
Nhưng dù bản thân có kiệt quệ sức lực
Nhất định, mình vẫn sẽ bên cậu ( 😢😢)
Rồi mình sẽ ngã thật, nhưng
Mình cũng sẽ mắc sai lầm, nhưng
Thân người mình lấm lem đầy bùn, nhưng
Hãy cứ tin tưởng mình nhé vì mình là anh hùng mà....
Dù cho em ở đâu đi chăng nữa, hãy tin tưởng họ, họ sẽ bảo vệ em, em nhé...
No comments:
Post a Comment