"No matter Where you are or What you're doing or Who you're with,I will always, honestly, truly, completely love you"
- By Rosie Dunne, Love Rosie -
![]() |
cause "There's nothing you can't do if you put your mind to it" |
Bộ phim này mình đã xem cách đây 2,3 năm gì đó sau khi đọc review từ một người bạn. Lúc ấy mình còn đang ở Phần, sống vô cùng tự do trong một căn phòng nhỏ, xung quanh lặng thinh như tờ nên mình hoàn toàn cảm nhận rõ từng cái cảm xúc của bản thân khi xem tới đoạn đó. Hôm nay, mình lại lôi nó ra đây để bàn vì vừa nhận được một câu hỏi như vầy:
"Cưng có bao giờ cảm giác rất rõ về việc thật lòng thích một ai đó tới mức là mình chấp nhận cả cái sự thật rằng, người đó sẽ không đến với mình được, nhưng mình không thấy buồn hay tiếc nuối chưa?"
Một câu hỏi rất hay, vừa khớp với tâm trạng của mình hiện giờ. Người hỏi cũng là người chung cảm xúc với mình ngay bây giờ nữa. Tuy trường hợp của ẻm thì thực tế hơn, người ẻm nhớ vẫn là người ẻm có thể có một cuộc gặp gỡ ngoài đời, mình vẫn thấy rất vui vì tìm được một tâm hồn đồng điệu đúng thời điểm. Bất chợt, mình nghĩ rằng, có lẽ ngay chính bản thân cũng đang trông ngóng người hỏi mình câu đó lâu rồi, để mình được dịp bung lụa, bày tỏ cái nỗi lòng này. Mình đã không ngần ngại trả lời ngay: "Có chứ, lúc này đây luôn nè". Nói nghe kì lạ, nhưng thứ tình cảm đặc biệt đó, mình lại dành cho cậu, idol của mình, người mà mình chỉ muốn ngủ thật nhiều để thấy cậu trong những giấc mơ, được cái, cậu rất chịu khó đến "phá bĩnh" mình những lúc đó. Mình đã giải thích với người bạn kia rằng, là fangirl thường không thích idol mình hẹn hò đâu, nhất là idol vô tình chiếm được nhiều tình cảm của cả khối fangirl như cậu đấy. Nhưng, nếu có một ngày, cậu công khai mối quan hệ với một ai đó, kể cả người mà mình không ưa, mình vẫn sẽ thật tâm thấy vui cho cậu. Thật lòng mà nói, bản thân mình sẽ buồn lắm, hụt hẫng lắm. Mình không tưởng tượng được mình sẽ làm gì khi biết cái tin ấy, có thật là mình chỉ tủi thân, chán chường, ăn không ngon, ngủ không yên vài ba ngày rồi lại thôi không? Mình cũng không biết nữa. Chỉ là..mình tin vào sự lựa chọn của cậu. Người cậu quyết định công khai hẳn đã khiến cậu hạnh phúc nhiều, vui vẻ nhiều khi ở bên, khiến cậu thích và tự hào về cô gái đó bất chấp cả dư luận, vì cậu vốn dĩ là người không dễ gì trao tình cảm của mình một cách bừa bãi. Mình có thể không rõ về con người cậu, nhưng điểm này thì mình khá chắc. Nếu ngày đó đến, cậu yên tâm vì ít nhất có fan như mình sẽ bảo vệ cậu tới cùng. Mình sẵn sàng nặng lời, thậm chí là sử dụng cả những từ ngữ thô thiển nhất chửi rủa những đứa lớn gan, hô hào tẩy chay, bắt cậu chia tay, hạ mình xin lỗi để giữ fan. Mình cũng kệ tim không ổn, lòng không vui, không tiếc thời gian dành lời động viên cậu và ủng hộ chuyện của cậu. Mình nói được là mình làm được!
![]() |
Chỉ cần Taehyung vui, điều gì mình cũng chấp nhận ngay cả việc để bản thân chìm nghỉm trong nỗi buồn |
Có một dạo, mình lang thang khắp các fanpage, rảnh rỗi tới nỗi đọc luôn cả bình luận. Rồi, mình vô tình đọc được một lời từ bạn fangirl xa lạ bảo rằng: "Chuyện tình với idol vốn dĩ là một câu chuyện buồn, mang chắc một cái kết buồn." Điều đáng nói là, nữ chính biết trước cả kết cục là thế, nhưng vẫn chấp nhận, tình nguyện cho nó bắt đầu. Và mình, là thể loại nữ chính bá đạo hơn thế, tự ý dấn thân rất sâu và rất lâu. Dù sao, nữ chính cũng đã cười rất nhiều, cũng trải những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất khi còn trẻ mà không phải ai cũng có. Nam chính là cậu không chỉ làm nữ chính mình lắm lúc nở lỗ mũi, hay tuôn cả nước mắt vì quá tự hào. Cậu cũng rất là yêu thương chân thành và chiều chuộng nữ chính nữa, chỉ là tình yêu đó lại được chia nhỏ ra cho hàng ngàn những nữ chính khác mà thôi 😅😅. Trong câu chuyện của riêng mình, thì nam chính còn giúp nữ chính làm được nhiều điều mà trước đó nữ chính không nghĩ mình có thể, trong đó, bao gồm cả việc ngừng yêu thương nam chính một cách vô điều kiện, vô tội vạ như thế. Tuy nhiên, nữ chính xin tự nhận xét là cô đã cố gắng hoàn thiện, chăm chỉ và trở thành một con người tốt hơn, tất cả đều là động lực từ nam chính mà ra.
![]() |
Con người bỗng xuất hiện, khiến mình bất ngờ với cả bản thân mình luôn |
Đời mình không biết trải qua bao lần say nắng, cơ mà không ngờ cơn say lần này sẽ theo cả đời mất thôi nhỉ? Có lẽ ngay từ ban đầu, nguyên nhân làm mình quyết định chấp bút cho đoạn tình giữa mình và cậu đã mang một sợi dây liên kết vô hình đặc biệt nào đó. Là do nó quá đặc biệt không cách gì cắt được, hay bản thân mình vốn dĩ không muốn thoát khỏi nỗi ám ảnh bởi cậu , để tự sợi dây đó cứ ngày một quấn chặt thêm? Vì sao mình có thể ôm lấy hình bóng một người lâu, dự là sẽ còn lâu hơn thế, mà thậm chí không cần người ấy biết hay đáp trả?
"Đó là bởi tình yêu tự nó đã làm thỏa lòng ta rồi, trước cả nỗi đau khổ vì không được đáp trả...Bởi vì yêu chính là đã nhận."
- Phạm Lữ Ân -
![]() |
"Bởi vì yêu chính là đã nhận". Anw, thôi ngay trò thả tim nguy hiểm trên mức báo động này đi nhé, Taehyungie =)) |
No comments:
Post a Comment