"Những thứ tưởng chừng bình thường nhưng mang một phép màu phi thường" :-o
![]() |
Đằng sau cái card visit này là một tương lai tươi sáng như bầu trời kia =)) |
Thường khi nói đến card visits, hiểu biết của mình đó giờ chỉ dừng lại ở đoạn hai bên đối tác trao cards cho nhau để tiện liên lạc. Song song đó là những cử chỉ, phép lịch sự khi nhận card từ đối phương, như Nhật là cầm hai tay, kính cẩn gập người khi nhận card từ người có vị trí lớn hơn mình. Ngoài ra, mình chẳng hứng thú gì mấy với mấy cái card nhỏ đó. Có mấy lần nhận xong từ đối tác thì chỉ cất một xó rồi từ đó cũng không ngó nghiêng gì nó luôn vì không cần thiết. Thông tin liên lạc mình của họ, mình đều có bằng cái hỏi trực tiếp, sau đó lưu vào email, chỉ cần một cái nhấp chuột, là ra ngay, nên mới ghẻ lạnh với mấy cái card visits như vậy. Bây giờ nghĩ lại, cảm thấy hành động trên của mình rất đáng bị lên án *buồn*. Chuyện sẽ mãi tiếp diễn như thế cho đến dạo gần đây đi phỏng vấn nhiều nơi, mình lại tiếp tục được nhận card visit từ nhà tuyển dụng. Trong đó, có những người là Director luôn. Mình chỉ thấy lạ, có hơi "question" nhưng mà cứ để cảm giác nghi ngờ đó ra đi một cách tự nhiên không luyến tiếc. Ồ, nói mới sực nhớ, mình cần có một bài hẳn hoi về việc không nên chủ quan những nghi ngờ bé bé thế này mới được.
Bất chợt sau một buổi chiều nhận thêm tấm card từ chị gái Cali, mình như được khai một quả sáng bừng!!! Wow, thì ra cái card visit nhỏ nhỏ, mỏng mỏng kia còn có nhiều tầng nghĩa hơn thế nữa cơ. Hôm đó là 27/12/2017, tại quán Japanit Matcha trên đường Trần Hưng Đạo, mình có một buổi hẹn với Thi. Cả hai đứa mỗi lần gặp là huyên thuyên, tám đủ thứ mà không để ý thời gian trôi như thế nào luôn. Trong đó, Thi đã nói mình nghe về những điều nhỏ như cái size tấm card, mà nó mang lại lợi ích lớn như thế nào. Mình được biết thêm về cụm từ "Follow up" và các mẹo ứng xử nhỏ trong cuộc sống, trong công việc.
"Follow up" dịch sát nghĩa cho hay thì hiện nay mình chưa tìm được cách. Nó có thể gọi là chuyện bên lề, hay trong ngôn tình, nó có thể so sánh với "ngoại truyện" chẳng hạn? Nó không cần thiết, nhưng nếu có, nó sẽ bổ sung thêm gia vị, màu sắc khiến cho câu chuyện đầy đủ, mặn mà, người đọc có thể sẽ bất ngờ một tẹo, cơ mà thỏa mãn hơn nhiều. Đôi khi, ngoại truyện lại là chi tiết làm bạn ấn tượng hơn và nhớ kĩ nhất trong bộ truyện đó nữa kìa. Một vài ví dụ nhỏ về "Follow up": một cặp mới quen đi chơi với nhau, người con trai sẽ chở cô gái đi khắp nơi, rồi đưa tận về nhà. Nếu cô gái có cảm tình với chàng trai, muốn tiến tới mối quan hệ xa hơn, hoặc là muốn tạo ấn tượng tốt với anh ta, cô có thể follow up bằng cách nói "Cám ơn, hôm nay em thật sự rất vui" khi chào tạm biệt anh trước cửa nhà cô. Hay là sau khi cả hai về nhà, có thể nhắn qua lại cho nhau, nói lên cảm xúc của mình như thế nào về người kia như "Hôm nay anh thực sự vui khi có được thời gian của em. Nói chuyện với em rất thú vị". Có rất nhiều cách để follow up, nhưng mục đích của nó là để gây cho đối phương sự bất ngờ, ấn tượng khó phai, cho họ thấy thời gian của họ dành cho mình ý nghĩa ra sao. Hihi, cám ơn Thi đã giúp Pò nhận ra một điều cơ bản, rất cần thiết này mà bấy lâu không để ý tới!
Quay trở lại câu chuyện của mấy cái tấm card visit. Thì Thi có chia sẻ rõ rằng, khi nhà tuyển dụng trao card cho mình, thì họ 70% họ muốn mình làm việc cho họ rồi. Card visit ít nhiều cũng là chuyện riêng tư, cá nhân của một người "Họ là sếp, họ làm lớn, họ rất bận, thời gian của họ hạn hẹp nên không hơi đâu tiếp những người không một chút liên quan tới họ. Nếu họ cho mình card visit, tức là họ ấn tượng khá tốt về mình, hoặc là họ đã chắc chắn chọn mình, hoặc họ cho mình cơ hội để liên lạc sau buổi phỏng vấn và trong tương lai". OK, tôi đã SÁNG MẮT! Việc cần làm của bản thân, chính là gửi gấp một cái email sau buổi phỏng vấn, trong khung thời gian làm việc và nói với nhà tuyển dụng trong mơ của bạn là bạn rất cảm kích vì đã dành thời gian phỏng vấn mình thật mùi mẫn nhưng không quá lố (dù là kết thúc phỏng vấn nói rồi). Tất nhiên, bạn không nhất thiết phải làm thế, nhưng nhà tuyển dụng sẽ rất thích sự chủ động dễ thương này, và bạn đã nắm chắc phần thắng trong tay. Còn tôi, tôi đã bỏ lỡ cơ hội gây ấn tượng mất rồi :)))))))))))))))). Lần sau, nhất định tôi sẽ nhớ lấy điều này.
No comments:
Post a Comment