Sunday, December 31, 2017

30 phút cho 365 ngày năm 2017

Chỉ còn vài giờ nữa là năm 2017 sẽ đi vào hồi kết 🔚. Những ngày cuối năm của tôi trôi qua rất nhẹ nhàng, không áp lực gấp gáp. Tôi đang tận hưởng những khoảnh khắc dành cho bản thân, sắp xếp lại một số chuyện và tập trung gầy dựng lại cái cơ đồ blog này của mình. Tiếng tíc tắc của đồng hồ chầm chậm, đều đều và bình thản với cái thời khắc này đến lạ. Đáng lí, tôi cũng nên như thế, nhưng trong lòng vẫn nhói lên một chút gì đó không nỡ. Có lẽ vì tôi đã không hài lòng lắm với bản thân mình trong năm qua?

Tôi, một đứa 22 tuổi đầu, vẫn chưa thể tốt nghiệp kịp 💩. Hiện nay, lại thất nghiệp một nửa và chưa đi đâu ra khỏi một đất nước trong năm nay :).

Nghe nó có vẻ thê thảm, mà thật ra là thê thảm thật 😐. Đáng nhẽ, tôi cần ra trường vào cuối năm nay, nhưng kế hoạch ấy đành phải hoãn tới giữa giữa tháng 1. Phần vì thầy hướng dẫn người Phần của tôi khá bận và thích nghỉ dưỡng như bao thầy cô Phần khác, phần vì tôi đã không tập trung hết mình, tận dụng triệt để thời gian làm cho xong mà cứ kéo cái quá trình nó dài ra. Dù vậy, hoàn thành bài luận, theo tôi là chất như gấc như thế, trong thời gian nhiêu đó, tôi cũng tự tin nhận là mình khá rồi, vớt vát được ít niềm vui. Mà, suy cho cùng, đó vẫn là một thất bại! Vì tôi biết mình thừa khả năng, thừa thời gian đạt được mục tiêu tốt nghiệp trong năm 2017 và có thể hất mặt, tự hào hơn gấp 10 lần về bản thân, nhưng cái tính xấu không biết quản lí sự tập trung đã khiến tôi đánh mất cơ hội, suy giảm hiệu quả công việc. Thành ra, bây giờ vẫn chưa thể có bằng và chưa đi du lịch nước ngoài được.

2015, 2016, nhất là 2016, có thể nói là một cuộc bùng nổ khám phá, du lịch thành công nhất với tôi. Chỉ trong vòng 12 tháng, tôi đã sống, học tập, chơi bời, làm việc ở cả 4 nước: Phần Lan, Ai Cập, Hàn Quốc rồi Việt Nam với một số tiền không thể tiết kiệm hơn! Vì tôi đã chà nhà vệ sinh cật lực ở Phần, cộng thêm số tiền học bổng Erasmus khủng mà tôi nhận được từ trường. Hơi ngoài lề tí, nhưng 2016 cũng là năm tôi đánh mất biết bao nhiêu cơ hội vàng ngọc để chinh phục thế giới hiện giờ và mãi về sau của mình 😵. Những bước đi đó giờ như một cái tát cho năm 2017 😌😌. Cơ mà, 2017 tính ra vẫn tốt, vẫn vui và đóng vai trò như bước đệm cho năm 2018 huy hoàng hơn (tôi mong thế). Bởi, trong năm nay tôi đã:

1. Về cơ bản, đã hoàn thành luận, đặt dấu chấm hết cho việc học tại Laurea!
2. Kinh nghiệm, kinh nghiệm và kinh nghiệm! À, chưa tới mức sâu rộng có thể được bổ nhiệm vị trí cao ngay, thậm chí vẫn chưa tự tin nhận những project to lớn một mình. Nhưng thực sự, tôi đã tích lũy không ít kinh nghiệm về cuộc sống, viết lách, thiết kế, cách ứng xử và nói chuyện sao cho khôn ngoan hơn một chút, tự tin, bình tĩnh trình bày ý kiến và những suy nghĩ riêng của bản thân. Thế giới của công việc (job) hay thế giới của người lớn nó làm lộ bản chất xéo sắc của tôi một chút, và tôi không cho sự xéo xắt trong cái cuộc đời này là xấu:). Nó giúp tôi nói năng rành mạch, giọng điệu thêm phần tự tin, thể hiện cá tính bản thân để người đời không dễ hiếp đáp, hoặc khách hàng không giở trò hành hạ sức mình. Tôi mong là sẽ phát huy kĩ năng đá xéo, luyện cho bằng được câu từ phát ra sắc bén và nhanh hơn trong năm 2018. Tất nhiên, tôi biết giới hạn, kiềm chế mình để mọi chuyện không đi quá xa.
3. Những kinh nghiệm phía trên là do tôi tự mình mài dũa, nhưng vẫn phải kể đến công ơn vô bờ bến của người leader tài năng đầu tiên tôi có cơ hội được anh huấn luyện, người chị chung công ty với khả năng viết lách điêu luyện, sếp tôi - người đã dạy tôi cách nói chuyện lí lẽ, chịu được áp lực công việc cao và biết cách dứt khoát, buông bỏ khi cần thiết. À, không thể thiếu những khách hàng thân thương một thời nữa chứ :). Họ, những người tôi đã tiếp xúc, làm quen, làm bạn trong thời gian vừa qua đã cho tôi rất nhiều bài học cuộc sống. Dù vui, dù buồn, dù có lợi hay khiến tôi chao đao, tôi vẫn muốn nói một tiếng cám ơn với tất cả bọn họ vì đã giúp tôi trưởng thành hơn rất nhiều.
 4. Tuy không được đi du lịch ngoài nước, nhưng tôi đã đến được những nơi khác nhau trên đất nước xinh đẹp của mình. Tôi về miền Tây, tôi đi Mekong, đảo Bình Ba, rồi ra tận Ninh Bình, và cả mấy lần phượt đến Vũng Tàu. Nhiêu đó thôi, cũng đủ cho tôi những trải nghiệm mới mẻ và thấy yêu nước mình hơn. Những địa điểm tôi đi qua đều mang nét đẹp rất riêng, rất đáng để đi một lần trong đời. Càng yêu vẻ đẹp ấy bao nhiêu, tôi càng giận những con người mang thân phận cao quý kia bấy nhiêu :) vì vẫn không làm tròn trách nhiệm bảo vệ điều quý giá ấy :).
5. Song song với việc ở trên là tôi kiếm được ít tiền dằn túi. Nó cũng chả có lớn lao là bao, nhưng tôi biết trong năm qua mình cũng chưa xài hơn số tiền mình kiếm được là mấy. Tôi có thể không nhạy trong việc chi tiêu, tính toán cho hợp lí, nhưng tôi luôn biết tiết kiệm, không phải đụng cái gì cũng mua mà chỉ chọn lựa những thứ cần thiết.
6. Học yoga và đi bộ đều đặn 💪. Thế mà vẫn không giảm được kí lô nào 💢. Cũng may dáng thon gọn đi đó chứ. Nhớ những năm trước, tôi đã nói bao nhiêu lần là phải học yoga, bây giờ thì cũng làm được rồi. Chưa kể, tôi còn làm thân được với cô giáo, và cô cũng có vẻ quý tôi nữa, ha :-D.
7. Giới thiệu một vài người bạn nước ngoài về đất nước của mình. Tôi không chắc tôi gây ấn tượng cho họ, nhưng tôi nghĩ không tệ. Chỉ là có một người thì hình như tôi đánh mất cơ hội trở thành bạn tốt sau đó. Cô bạn ấy còn là người Hàn nữa chứ. Buồn một tẹo, nhưng sao tôi không nghĩ mình nên tiếp tục mối quan hệ này:).
8. Ồ, gặp được chân mệnh của đời mình. Một huyền thoại, một tín ngưỡng, một ước mơ. Từ giờ, cuộc sống của tôi sẽ gắn liền với cậu ấy, với họ. Tìm được cậu và 6 người anh em của cậu cũng là một cái duyên kì lạ, và tôi sẽ không từ bỏ cậu và đại gia đình cậu bằng bất cứ giá nào đâu. Lộ trình cuộc đời tôi từ giờ sẽ có một chút thay đổi chỉ để đi đến nơi có thể gặp cậu thôi!



Kết thúc 2017 thật vui vẻ nên tôi chọn cái này vậy. Chào mi!

Còn nhiều thứ để nói nữa, nhưng 8 điểm trên là 8 điểm chính và nổi bật nhất của năm 2017 rồi. Thôi, chắc kết thúc tại đây. Tôi sẽ đi sửa soạn, tham gia buổi Year End Party ở Quận 1 cùng đám bạn cấp 3 để tiễn 2017 về quá khứ đây. 2017 đáng nhớ của tôi, chào nhé 😁😉

👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋

Mỗi người cần có một người bạn như thế trong đời

"The language of friendship is not words but meanings"
▬ Thank you for showing me your true colors and guiding me to be the better me ▬ 


Bài viết này đặc biệt dành riêng cho Adella Nguyen <3, hay Thi, biệt danh là...Đười Ươi haha. Giờ này, cô gái ấy đã trên đường sang đất Mỹ, chúng tôi lại tiếp tục sống cuộc đời của mình ở cùng một hành tinh mà cách xa gần 2,000km ✻✻✻

Hihi, đây là nhân vật chính. Cre to chúa dìm: Châu Thế Hưởng

Trước hết, Pò muốn đặc biệt nhấn mạnh một chuyện, đó là chúng ta đã trở thành bạn bè 7 năm rồiii đóoo 🙌🙌. Người ta nói, tình bạn 7 năm sẽ là tình bạn mãi mãi nè <3

Tháng 1/2017 tại đường sách Nguyễn Thái Bình cùng hai nhân vật khác


Định nghĩa bạn bè thật ra vô cùng đơn giản, không nhất thiết lúc nào cũng phải kè kè bên nhau thì là bạn. Chỉ là, dù một năm không gặp gỡ gì nhiều, nhưng gặp được là cứ nói, nói đủ thứ, huyên thuyên liên tục không ngừng, không thèm để ý thời gian trôi như thế nào, càng nói thì càng hứng thú muốn nói nữa, nói mãi. Buổi hẹn có thể đã kết thúc, nhưng khi ai về nhà nấy rồi vẫn muốn tiếp tục câu chuyện còn dang dở. Một người nói hết mình, người còn lại thì lắng nghe hết sức một cách đúng nghĩa. Đời người, không phải ai cũng kiếm được người cho mình cảm giác thoải mái chia sẻ chuyện riêng tư mà mình ngần ngại khi quyết định kể lể với ai đó, chịu khó lắng nghe toàn bộ câu chuyện của mình, mình cũng thấy hứng thú khi được nghe câu chuyện của họ, ĐẶC BIỆT nhất là có được những lời khuyên vô cùng chân thành, ý nghĩa, giúp thế giới quan của mình trở nên tích cực hơn. Câu chuyện tình bạn của hai đứa là như vậy đó 💕

Pò cảm thấy mình thật may mắn khi có thể gặp và bầu bạn cùng Thi. Mỗi lần nói chuyện, cả hai luôn thật thoải mái, không gò bó và tìm thấy được sự đồng điệu trong mỗi câu chuyện của hai đứa. Pò không biết, mình có giúp được Thi tìm ra nút gỡ cho những vấn đề của bản thân hay chưa? Nhưng, Pò tin rằng mình đã không làm Thi thất vọng hay buồn về khoảng lắng nghe, hihi. Đó là bởi vì Pò thực sự hứng thú khi được nghe về những câu chuyện Thi kể, đôi khi tìm thấy bóng dáng, cảm xúc của mình đâu đó ở trong những câu chuyện kia. Rồi lắm lúc, Pò chăm chú nghe cách Thi xử lí những vấn đề của bản thân trong cuộc sống, cách nhìn của Thi về con người và mọi chuyện, trong lòng thì thầm ngưỡng mộ cá tính và suy nghĩ của Thi vô cùng (À mà cũng không thầm lặng lắm đâu hen, cũng nói huỵt toẹt ra hết đó chứ haha). Pò học được từ Thi khá nhiều thứ và nhận ra nhiều điều còn thiếu sót ở bản thân, như là cái tính mất tập trung, dây dưa trong công việc, hay là ngại nói lên chính kiến bản thân vì còn cả nể, sợ người khác đánh giá này nọ. Cứ mỗi lần trò chuyện xong, Pò như được truyền thêm cảm hứng, cần noi theo gương của Thi và thay đổi mình theo chiều hướng tích cực hơn. Hay ho nhất là Thi có những lời khuyên, có thể là trực tiếp, hoặc gián tiếp hướng Pò đến những cách giải quyết khác nhau cho những rắc rối của Pò. Nói nghe có hơi hơi khách sáo 😂, nhưng mà thật sự cảm ơn Thi vì tất cả những điều đó. Pò có cảm giác như sau khi nói chuyện với Thi xong là mình thấy bầu trời xanh hay cầu vồng vậy 🌈🌈. Nếu mỗi người đều có người bạn như thế bên cạnh mình thì chắc ai cũng trở nên tốt hơn, sống tích cực và hết mình hơn. Hihi, nhờ Thi mà Pò đang ngồi viết blog chăm chỉ như "được mùa" nhân dịp chưa bị việc làm chính thức điểm danh đây. Sắp tới đây, thì Pò cần phải quyết liệt hơn nữa để bản thân không bị lấn át hay thiệt thòi, nhất là phải chú động hơn trong mọi thứ, cả chuyện tình cảm. Bật mí nhỏ: hôm qua, Pò đã trực tiếp tweet lời chúc mừng sinh nhật đến tài khoản của người thương, rồi comment một loạt những tấm hình, hê hê. Chắc không lớn lao gì mấy, nhưng vẫn là một kiểu tự hào của bản thân và còn hơn cứ im lặng theo dõi, không làm gì cả hahahaha

Mong rằng hai đứa sẽ luôn vui vẻ như thế <3
Mong rằng, ở những chặng đường sắp tới, hai đứa sẽ mãi bước cùng nhau một cách vui vẻ và hết mình cho tuổi trẻ của mình như thế. Rồi những câu chuyện quên thời gian sẽ tiếp diễn như vậy mãi ở 2018, sau đó, sau đó, sau đó.......và, không có điểm dừng luôn nhé 😆😆😆

Saturday, December 30, 2017

Happy Birthday - Thế giới của mình


"얼마나 기다려야
또 몇 밤을 더 새워야

널 보게 될까 
만나게 될까" 


Cuối cùng đã chịu lớn bằng tôi rồi đấy :). 22, à không, 23 chứ nếu tính theo tuổi Hàn, thật nhiều niềm vui nhé, Taehyung-ah~~. Chẳng mong gì hơn là Taehyungie sẽ luôn được bao bọc bởi vô vàn yêu thương từ gia đình, 6 anh em, bố Bang, các staffs và cả đại dương fan bao la của cậu, bây giờ thì có thêm em Tan nữa nè. Taehyung cậu, có lẽ, không còn là người vô tư, hồn nhiên hét thật to "My Birthday" trên sân khấu lớn như trước nữa thì phải? Tôi đã đọc nhiều lời nhắn chúc mừng cậu rồi, nhưng chắc chưa ai chúc giống như tôi sắp làm đâu nhỉ?

Chúc cậu sẽ luôn tìm thấy một cái buồng WC trống không mỗi lần cần xả tất thảy bức xúc kìm nén trong lòng. Cậu từng nói rằng, cậu đã khóc trong nhà wc một mình mà đúng không? Người ngoài hay bảo cậu vô lo, không suy nghĩ nhiều. Nhưng theo những gì tôi dõi theo cậu, cậu là một người quan sát cực tốt, ghi nhận ý kiến cực khá, cậu chu đáo trong từng cử chỉ, mà vì tính cách hay vui đùa, nên người khác nghĩ cậu hồn nhiên, không ưu sầu :). Tôi đoán là lòng trắc ẩn, suy nghĩ của cậu còn nhiều hơn bất cứ ai, nhưng cậu sẽ tạo cho mình một cái vỏ bọc vô tư kia để không ai phải lo lắng, để không là gánh nặng cho bất kì ai. Hoặc là, cậu sẽ như những Ma Kết mà tôi từng tiếp túc, hoặc như tôi, nếu nói vài câu, cảm thấy đối phương xem nhẹ hay cười cợt những cảm xúc khó khăn mà tôi đang trải qua, tôi sẽ chọn cách đá sang chuyện khác ngay, rồi tự giải thoát cho bản thân mình còn hơn là nhờ ai đó :). Là ca sĩ với khả năng, mức độ nổi tiếng ngày càng phát triển không phanh, cậu hẳn là áp lực lắm rồi. Cậu, mà cứ khư khư ôm buồn vào người như vậy thì tôi lo lắm đấy. Hãy thoải mái khóc như lúc trước nếu không chịu nổi Taehyung nhé. Vậy nên, tôi muốn chúc cho cậu như thế đấy. Cậu cũng đừng quên, cậu còn anh Jin và Jimin, hai người mà tôi tin tưởng sẽ chăm cậu tốt nhất có thể, chịu để cho cậu xa xả những khó chịu trong lòng đấy. Đừng thu mình với họ nhé. Và nếu những điều này không ăn thua, cậu cứ tìm cho mình một cô gái đi. Tôi không để ý người đó là ai đâu, dù là người tôi ghét, nhưng nếu cô ta có thể giúp cậu vượt qua những khó khăn về tinh thần, thay tôi và hàng tá người khác lắng nghe cậu thì có hơi đau lòng một chút cũng chẳng sao :). Cậu tốt nhất là sống cho thật tốt đi!


조금만 기다리면 며칠 밤만 더 새우면 데리러 갈게

Sinh nhật cậu, tôi không có GUCCI, Burberry, Dior, Channel, Versace, Lois Vuitton hay những thương hiệu tương đương như thế vì tôi vốn dĩ không đủ khả năng mua riêng cho mình một cái nữa là.

Ý tứ thơ văn, tôi cũng chẳng thể so với các chị bên Trung, hay nhân vật gần gũi nhất, chính là LionV - một fanpage cực lớn của cậu ở Việt Nam. Đấy là chưa tính những lời chúc từ các master-nim bên Hàn vì người ta không công khai những lời chúc đó? Tôi đã cảm thấy hụt hẫng toàn tập khi đọc những lời nhắn các chị Đại Lục hay chị LionV dành cho cậu.... Nó hay, nó ý nghĩa, câu từ trau chuốt cẩn thận, nó diễn tả một cách chân thực tất thảy nỗi lòng của một đứa fan như tôi cũng như nhiều người khác. Bây giờ viết cho cậu một lá thứ bằng tiếng Hàn tôi cũng chưa thực hiện nữa thì nói gì đến những lời ấy.

Thứ duy nhất tôi có thể dành tặng cậu lần này đó chính là thời gian và tất cả phần còn lại, cũng là phần đẹp nhất của thanh xuân. Đó đều là những thứ tôi quý nhất khi được sống trong cuộc đời này, bây giờ cho cậu hết đấy. Thanh xuân lúc này của tôi, cũng như những người thương cậu như tôi, có thể so sánh như những ngôi sao ngoài vũ trụ kia, trong đoạn video mà tôi muốn dành tặng cậu này. Tỏa sáng đấy, rồi sớm muộn cũng sẽ tắt ngấm đi thôi. Thế mà khi còn phát sáng rực rỡ, những ngôi sao ấy luôn quay vòng quanh một hành tinh duy nhất, đó là mặt trời. Mặt trời đó chính là cậu! Đây là những điều minh chứng tôi sẽ thực hiện lời hứa dành cho cậu:
💪 Mỗi ngày, tôi sẽ dành ra 5s cuộc đời để gọi 5 lần "Taehyungie ah~~"
💪 Theo dõi từng buổi biểu diễn, V-line video, tất cả những video hậu trường, V-focus của cậu
💪 Tweet 2, 3 cái cmt bất kể cậu hay các thành viên đăng cái gì, và sẽ cố gắng tweet một cách có não, ý nghĩa chứ không chỉ vài ba cái icon tim hay mặt cười nhắng nhít không!
💪Viết blog, viết insta về cậu bất cứ khi nào có thể.
💪 Học tiếng Hàn và Sketchnote cho đàng hoàng, ra ngô ra khoai, ôn luyện mỗi này để có thể viết thư gửi tận sang Hàn cho cậu.
💥 Làm việc chăm chỉ, siêng năng hơn để có tiền tiến gần cậu hơn. Rồi sẽ có ngày tôi hòa vào trong cái biển bomb của cả nhà cậu, hét thật to tên cậu và từng thành viên, vỡ òa những cảm xúc lẫn lộn khi nhìn thấy cậu nháy mắt, mỉm cười nhìn về phía dòng người, trong đó có tôi. Tôi vẫn giữ mục tiêu xuất hiện trong trí nhớ cậu, dù chỉ 1s, mặc dù giờ đây nó khó gấp trăm ngàn lần.
💥 Mục tiêu cuộc đời đó giờ của tôi là không cần chức vụ cao sang gì cho cam, tôi chỉ muốn có tiền, làm việc tôi thích và chinh phục thêm chục nước trên thế giới. Giờ đây, tôi vẫn nguyên vẹn cái ý định đó, chỉ có điều, thay vì chinh phục những quốc gia theo sở thích của mình, tôi lại muốn lẽo đẽo theo cậu ở bất kì nơi nào cậu đến. Quanh đi quẩn lại, thế giới của tôi, hoàn toàn chỉ có mỗi cậu!

Chỉ cần là làm vì cậu, mà những điều đó không thẹn với lòng hay gây hại cho người khác, dù là đi đến chân trời góc bể, chỉ cần một lần được nhìn cậu ở khoảng cách gần, tôi sẽ làm!

 💘💘💘Taehyung ah~, sinh nhật thật vui nhé!*Bắn tim vạn lần* 💘💘💘

Friday, December 29, 2017

Cách làm hiệu ứng dải ngân hà cho video

Tối nay 10h ở Việt Nam, tức là 0h sáng 30/12 ở Hàn rồi, mình vui lắm, rất muốn đi đâu đó có mạng, vừa ngắm trời đêm, vừa làm những việc cần phải làm vì đó chính là sinh nhật của mặt trời nhỏ. Mình đã vẽ ra bao nhiêu ý tưởng để viết về cậu, thậm chí mua cả quà tặng cậu nữa cơ. Quà mình bé lắm, bé về giá trị vật chất kìa nên mình đã thu nó lại, cất ở một góc đó thôi, lâu lâu lôi ra ngắm rồi lại cất đi. Nó không bằng những thứ xa xỉ mà cậu nhận được, nên chắc cũng chẳng đến được tay cậu đâu, dù mình có gửi. Rốt cuộc, mình cũng chẳng có gì làm quà cho cậu được cả, thư từ cũng không vì ý tứ không được thâm sâu, diễn đạt ý nghĩa bao la khi được là fan cậu như các chị Đại Lục, lại không thể viết tiếng Hàn trôi chảy. Thành ra, mình chỉ viết và nắn nót câu chữ theo ý riêng của mình, diễn tả những cảm xúc chân thực nhất khi nghĩ về cậu của mình theo các cách khác nhau và để nó lên các trang cá nhân khác nhau. Thêm vào đó là hiệu ứng video dải ngân hà này đây. Thật ra cũng chẳng có đẹp gì mấy cho cam, nhưng vì là lần đầu làm dạng hiệu ứng này nên mình cũng khá ưng ý <3. Vậy, mình đã làm điều đó như thế nào?

👉Bước 1: Làm hình

Ở đây, mình đã chọn một tấm trong màn biểu diễn Spring Day MMA (Melon Music Awards). Dạo này, mình cứ lôi cái video focus cậu của VIA trong màn trình diễn này. Xuất sắc, tuyệt vời? Chắc không thể diễn tả hết được những gì cậu mang đến cho mình đâu. Sau khi ngồi xem đi xem lại cái album hình trong buổi diễn ấy, mình đã quyết định chọn tấm này.
Hát say sưa ghê chưa :3
Người ta bàn tán về gương mặt không góc chết, góc nghiêng thần thánh, hay ánh mắt quyến rũ chết người, còn đeo thêm cặp lens của cậu. Riêng mình, mình thích những tấm cậu đang say sưa trong giai điệu âm nhạc. Mỗi lần thấy cậu nhắm mắt lại, những biểu cảm, cảm xúc trên gương mặt phiêu theo lời nhạc và giai điệu, mình đều điêu đứng. Mình phát cuồng với cái vid của VIA như thế cũng vì lí do này. Hôm đó, cậu thực sự làm rất tốt trên sân khấu Spring Day đó. Sau khi chỉnh đi sửa lại cái video mà vẫn chưa ưng, mình đã đi photoshop thêm cái tấm này bằng cách add layer galaxy lên cái layer background. Và đây là thành quả
Lấp lánh, lấp lánh, như khí chất của ngôi sao

Okay, bây giờ mình đến các bước chính. Mình đã sử dụng phần mềm Proshow Producer để làm cái video này. Mình ước có tiền để mua cái máy mới, chạy nhanh hơn, dung lượng cao hơn để có thể tải về bản Adobe tốt nhất, làm ra nhiều sản phẩm chất lượng chất ngất. Trước mắt thì cứ như thế này đã :).

👉Bước 2: Add hình vào slides trên Proshow như vầy

Kéo, thả hình vào slides
Trước đó, muốn hiện cả đống hình như trên thì vào File -> New Show/New Project -> Open folder rồi các hình nó sẽ hiện trong folder list. Chỉ cần click vào hình, kéo thả nó vào các slide.

👉Bước 3: Tạo hiệu ứng cho các slide
- Double click vào slide đầu tiên để edit:
- Dùng 3 phần tab ở giữa: Layer Settings, Adjustments Effects để điều chỉnh size, mờ, rõ tùy ý.
👌👌👌
- Phía bên trái, chỗ có Slide Options, Captions, Layers, etc, thì ngay chỗ Layer nhấp vào dấu cộng -> Add Image or Video. Chọn Video có hiệu ứng galaxy. Cái này thì có thể dùng Pixabay để down video free, không dính bản quyền, hoặc từ Youtube (search: galaxy loop backgrounds).
Add video background hiệu ứng galaxy (tùy lựa chọn và thẩm mĩ)

- Sau khi video hiệu ứng Import xong, tiếp tục nhấp dấu cộng chỗ Layers -> Add solid color -> White
- Chuyển cái nền trắng xuống phía dưới video hiệu ứng bằng công cụ có mũi tên lên/xuống kế dấu trừ chỗ Layer như hình
Thêm background trắng và sắp xếp vị trí layers

- Nhấp chuột phải vào cái layer hiệu ứng -> Use as Masking Layer. Nó sẽ xuất hiện một cái kí hiệu nối giữa video hiệu ứng và nền trắng.
❗ Chỗ mũi tên lên xuống, nhấp một lên mũi tên hướng lên (trong lúc để chọn cái video hiệu ứng, tuyệt đối bơ 2 layers kia trong bước này!)
❗ Ô thứ 3, bên cột phải, chỗ Video Clip Settings, tick "Loop video until the end of the slide"
Nó sẽ nhìn như thế này 
Xong phần hiệu ứng 😎😎😎😎. Có thể làm các hiệu ứng khác nhau với cách tương tự!

👉Bước 4: Caption
- Sau khi hoàn thành các bước cho hiệu ứng, chỗ Caption ở cột bên trái, nhấp một cái vô dấu "+". Rồi tự do thêm text, chỉnh text tùy ý (size, style, etc.)
Add text, chỉnh text ở những vị trí trên
- Để điều chỉnh màn xuất hiện phần text, thì vào Effect -> chỉnh 2 cái nút frame

- Phần này thực hành, mày mò nhiều lần sẽ quen. Nhưng cần click OK để preview vài lần cho màn hiệu ứng chứ ấn tượng nhất.
🙌🙌🙌🙌🙌🙌🙌

Thành quả ⇒ Xem thêm: Happy Birthday - Thế giới của mình 



Hàng cây xanh ở Sài Gòn

Hiện tại, mình thất nghiệp nhưng cũng không hẳn là đói toàn tập <3. Mình vẫn đang nhận làm một job cùng Vũ ca - anh họ mình để có tiền cầm tay. Công việc không quá đỗi nặng nề, chỉ là làm trang fanpage của một thằng nhóc idol sôi động hơn, mang hình ảnh của nó đến với công chúng rộng rãi hơn.

Sáng nay, nhóc ấy có buổi shooting cho bộ ảnh street style mới, mặc dù bổn phận mình không cần thiết phải theo hầu ông trời con đó, thế mà vẫn phải lết đi để lấy tư liệu cho các bài viết social. Đi thì chỉ có hại là mắc mệt, lợi thì cũng kha khá nên coi như không quá phí thời gian. Ngoài những hình ảnh, video mang tính chất dìm nó cho vui và tạo xu hướng được, mình biết thêm về anh Mon - stylish cho street style của Angela Phương Trinh và nói chuyện nhiều hơn với chị Thiện Chân, cũng là một dạng network. Đặc biệt, là mình có một cái bức tranh rõ hơn về nhóc này để lên bài tốt chân thực về nó hơn. Khá dễ thương, khá điên như chất của Song Tử, da đẹp nhưng hỗn xược. Tóm lại, mình không ưa nó! Ngoài lề một tí, từ ngày thích V, xung quanh mình lại xuất hiện thêm nhiều Ma Kết. Tuy nhiên, có chút quan ngại nhỏ vì mình không hợp nói chuyện với người cung này thì phải...nhất là với con trai. Bwi ơi......
Thế giới xung quanh mình lúc này đây được một "đội quân" Ma Kết bao vây
Trong lúc mọi người bận chụp choẹt, dí mắt vào iphone, thì có một sự kiện "giết" cây xanh hàng loạt trên đường Tôn Đức Thắng. Đây là MỘT hiện trường sau khi MỘT cái cây bị chặt đi. Cằn cỗi, xấu xí đến xót xa.

Một cái cây xanh bị chặt để nhường chỗ cho điện cao thế? :)
Sự kiện này ai cũng biết, vì nó quá ồn mà còn làm tắc nghẽn giao thông nữa. Giữa dòng người ngược xuôi, chăm chú mãi vào việc của mình, tự hỏi có ai như mình? Chỉ lẳng lặng nhìn hàng cây bị cưa đi dần dần như thế? Tuy không thể tự nhìn vào mắt mình lúc đó, nhưng mình chắc là nó sẽ hiện lên một tia tiếc nuối khôn nguôi.

Mình nhớ, hễ có người quen hỏi mẹ về mình, mẹ có thể kể nhiều điều khác nhau, nhưng luôn kết bằng một câu "Nó yêu nước lắm". Trước giờ nghe người ta thuật lại thế, hôm qua mới có dịp nghe tận tai lời mẹ nói. Ừ, chắc là yêu :). Những ai lớn lên ở Sài Gòn thì chẳng yêu cái xứ này? Đâu phải chỉ một mình mình, ngay cả mẹ sẽ cũng như thế nếu mẹ sống xa Sài Gòn, chỉ là mẹ chưa trải qua cảm giác của mình và những người xa xứ khác thôi đó mà. "Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi". Câu hát đơn giản, nhưng chân thực về Sài Gòn của mình nhất. Trước khi đi xa, mình cũng từng vi vu vài vòng Sài Gòn trên con xe để thu lại hết và ghi nhớ hết cảm xúc về Sài Gòn. Một trong những cảnh khó quên nhất về thành phố này mà mình từng nói với bản thân, đó chính là hàng cây xanh rì hai bên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, gần dinh Thống Nhất. Những ngày mưa lất phất, nó càng đẹp, và thơ mộng hơn thế nữa cơ.

Mình cũng nhớ, HyeKyung, một cô bạn Hàn Quốc (lâu rồi đã không còn nói chuyện) từng chia sẻ với mình rằng: "Tao rất ấn tượng về thành phố của mày, tao không ngờ nó nhiều cây đến như vậy!". Một điều đặc biệt, khắc tận sâu trong tâm trí mình nhưng mình lúc ấy chưa nhận ra vì nghĩ nó là điều quá đỗi bình thường. Lời nói của cô bạn này giúp mình bừng tỉnh, nhận thức rõ hơn về nét đẹp của Sài Gòn. Ồ, thì ra mình nhớ nó đấy, mình thương nó đó, nhưng nếu có bạn bè nào hỏi, mình chỉ huyên thuyên đủ thứ về đồ ăn, thức uống, về tụ điểm chơi bời, về con người, về bla bla bla mà quên luôn mấy "cụ" cây này. Cây xanh, vốn dĩ cũng thường thương hà, nhưng những hàng cây xanh ở Sài Gòn khiến Sài Gòn mang nét cuốn hút riêng hơn.

Những cái suy nghĩ, ký ức trên cứ bâng quơ làm mình mất tập trung vào buổi shooting (mà thực ra cũng chẳng cần tập trung). Mình cứ nhìn người ta chặt cây và nghĩ như thế, rồi lại buồn. Không cần biết ý nghĩa của việc chặt cây là tốt cho cái giống gì, nhưng chặt đi những hàng cây sống cùng năm tháng với Sài Gòn, chứng kiến về những lần thay da đổi thịt của Sài Gòn, che bóng cho bao thế hệ người Sài Gòn thì nó đều thật xấu xí và tàn nhẫn. Tiếng rè rè của máy cưa làm mình khó chịu, nhức đầu và bồn chồn vô cùng. Đời cây xanh Tôn Đức Thắng cứ thế chết dần chết mòn trong tay những kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó như vậy sao? Nhưng ai cứu được cây? Bạc bẽo :v

Thursday, December 28, 2017

Những chiếc card visit

"Những thứ tưởng chừng bình thường nhưng mang một phép màu phi thường" :-o 


Đằng sau cái card visit này là một tương lai tươi sáng như bầu trời kia =))

Thường khi nói đến card visits, hiểu biết của mình đó giờ chỉ dừng lại ở đoạn hai bên đối tác trao cards cho nhau để tiện liên lạc. Song song đó là những cử chỉ, phép lịch sự khi nhận card từ đối phương, như Nhật là cầm hai tay, kính cẩn gập người khi nhận card từ người có vị trí lớn hơn mình. Ngoài ra, mình chẳng hứng thú gì mấy với mấy cái card nhỏ đó. Có mấy lần nhận xong từ đối tác thì chỉ cất một xó rồi từ đó cũng không ngó nghiêng gì nó luôn vì không cần thiết. Thông tin liên lạc mình của họ, mình đều có bằng cái hỏi trực tiếp, sau đó lưu vào email, chỉ cần một cái nhấp chuột, là ra ngay, nên mới ghẻ lạnh với mấy cái card visits như vậy. Bây giờ nghĩ lại, cảm thấy hành động trên của mình rất đáng bị lên án *buồn*. Chuyện sẽ mãi tiếp diễn như thế cho đến dạo gần đây đi phỏng vấn nhiều nơi, mình lại tiếp tục được nhận card visit từ nhà tuyển dụng. Trong đó, có những người là Director luôn. Mình chỉ thấy lạ, có hơi "question" nhưng mà cứ để cảm giác nghi ngờ đó ra đi một cách tự nhiên không luyến tiếc. Ồ, nói mới sực nhớ, mình cần có một bài hẳn hoi về việc không nên chủ quan những nghi ngờ bé bé thế này mới được.

Bất chợt sau một buổi chiều nhận thêm tấm card từ chị gái Cali, mình như được khai một quả sáng bừng!!! Wow, thì ra cái card visit nhỏ nhỏ, mỏng mỏng kia còn có nhiều tầng nghĩa hơn thế nữa cơ. Hôm đó là 27/12/2017, tại quán Japanit Matcha trên đường Trần Hưng Đạo, mình có một buổi hẹn với Thi. Cả hai đứa mỗi lần gặp là huyên thuyên, tám đủ thứ mà không để ý thời gian trôi như thế nào luôn. Trong đó, Thi đã nói mình nghe về những điều nhỏ như cái size tấm card, mà nó mang lại lợi ích lớn như thế nào. Mình được biết thêm về cụm từ "Follow up" và các mẹo ứng xử nhỏ trong cuộc sống, trong công việc.

"Follow up" dịch sát nghĩa cho hay thì hiện nay mình chưa tìm được cách. Nó có thể gọi là chuyện bên lề, hay trong ngôn tình, nó có thể so sánh với "ngoại truyện" chẳng hạn? Nó không cần thiết, nhưng nếu có, nó sẽ bổ sung thêm gia vị, màu sắc khiến cho câu chuyện đầy đủ, mặn mà, người đọc có thể sẽ bất ngờ một tẹo, cơ mà thỏa mãn hơn nhiều. Đôi khi, ngoại truyện lại là chi tiết làm bạn ấn tượng hơn và nhớ kĩ nhất trong bộ truyện đó nữa kìa. Một vài ví dụ nhỏ về "Follow up": một cặp mới quen đi chơi với nhau, người con trai sẽ chở cô gái đi khắp nơi, rồi đưa tận về nhà. Nếu cô gái có cảm tình với chàng trai, muốn tiến tới mối quan hệ xa hơn, hoặc là muốn tạo ấn tượng tốt với anh ta, cô có thể follow up bằng cách nói "Cám ơn, hôm nay em thật sự rất vui" khi chào tạm biệt anh trước cửa nhà cô. Hay là sau khi cả hai về nhà, có thể nhắn qua lại cho nhau, nói lên cảm xúc của mình như thế nào về người kia như "Hôm nay anh thực sự vui khi có được thời gian của em. Nói chuyện với em rất thú vị". Có rất nhiều cách để follow up, nhưng mục đích của nó là để gây cho đối phương sự bất ngờ, ấn tượng khó phai, cho họ thấy thời gian của họ dành cho mình ý nghĩa ra sao. Hihi, cám ơn Thi đã giúp Pò nhận ra một điều cơ bản, rất cần thiết này mà bấy lâu không để ý tới!

Quay trở lại câu chuyện của mấy cái tấm card visit. Thì Thi có chia sẻ rõ rằng, khi nhà tuyển dụng trao card cho mình, thì họ 70% họ muốn mình làm việc cho họ rồi. Card visit ít nhiều cũng là chuyện riêng tư, cá nhân của một người "Họ là sếp, họ làm lớn, họ rất bận, thời gian của họ hạn hẹp nên không hơi đâu tiếp những người không một chút liên quan tới họ. Nếu họ cho mình card visit, tức là họ ấn tượng khá tốt về mình, hoặc là họ đã chắc chắn chọn mình, hoặc họ cho mình cơ hội để liên lạc sau buổi phỏng vấn và trong tương lai". OK, tôi đã SÁNG MẮT! Việc cần làm của bản thân, chính là gửi gấp một cái email sau buổi phỏng vấn, trong khung thời gian làm việc và nói với nhà tuyển dụng trong mơ của bạn là bạn rất cảm kích vì đã dành thời gian phỏng vấn mình thật mùi mẫn nhưng không quá lố (dù là kết thúc phỏng vấn nói rồi). Tất nhiên, bạn không nhất thiết phải làm thế, nhưng nhà tuyển dụng sẽ rất thích sự chủ động dễ thương này, và bạn đã nắm chắc phần thắng trong tay. Còn tôi, tôi đã bỏ lỡ cơ hội gây ấn tượng mất rồi :)))))))))))))))). Lần sau, nhất định tôi sẽ nhớ lấy điều này.