Dạo này, khi có chút thời gian, thay vì lên fan cafe để lảm nhảm linh tinh vài câu, tự dưng mình lại có thú tiêu khiển khác là lục tìm những dòng tweet cũ - đoạn mà mình vẫn chưa đến bên cậu trên con đường này.
Mình muốn biết tất cả những điều đó, những chuyện cậu và Bangtan đã trải qua trong khoảng thời gian mình chưa xuất hiện. Các cậu đã sống như thế nào, đã làm gì trong ngày hôm nay vào những năm 2014, 2015 rồi 2016. Mình tò mò về những suy nghĩ, bộc bạch tự nhiên của một Bangtan khi còn là những cậu trai ở ngưỡng 18-20, tràn trề sức trẻ, và thích chia sẻ những khoảnh khắc đời thường này nọ, cũng như mình, như bao người khác ở độ tuổi đó, một Bangtan khi hãy còn "non nớt" trước khi đứng ở đỉnh cao thành công, ...và không có quá nhiều sự dè chừng trước những thứ mà mạng xã hội có thể mang đến.
Rồi mình phát hiện, dù ở thời điểm nào đi chăng nữa, mình vẫn mỉm cười vô thức và thích thú với những dòng tweet, từng con ảnh và đoạn video của Bangtan. Quan trọng là có những thứ thuộc về Bangtan chưa bao giờ thay đổi cả, nhất là sự nhiệt thành trong tình cảm đối với Army. Tất nhiên, có một số thứ mình sẽ không giờ được thấy ở một Taehyung, hay một Bangtan trưởng thành nữa rồi, nhưng đó là sự thật hiển nhiên thôi. Tuy nhiên, mình vẫn mong mỏi cơ hội vào một ngày đẹp trời nào đó, anh Yoongi sẽ thả một chiếc ảnh phong cảnh lên tweet lần nữa...
Quay ngược thời gian, tự mình khám phá thêm nhiều thứ, tự tạo một vùng ký ức riêng, rồi hiểu hơn về Taehyung, về Bangtan như thế cũng khá hay ho. Nó chẳng thể khiến mình bớt đi cảm giác áy náy đau đáu trong lòng vì không thể cùng nhau vượt qua những khó khăn ngày trước, tiếc nuối năm tháng đã phí hoài đứng ngoài câu chuyện của chúng ta, điều này cũng không còn quá quan trọng. Chí ít, mình sẽ có cách nhìn, cách hiểu riêng của bản thân về những chuyện trước đây, trong vai là một kẻ ngoài cuộc. Thứ mình quan tâm, chính là chuyện mình không thể ngừng yêu thương những chàng trai này.
![]() |
Hoa Dạng Niên Hoa - nỗi hối tiếc muôn đời và mãi mãi của mình |
No comments:
Post a Comment